hồn xiêu phách tán

Việc cúng cô hồn nên thực hiện từ ngày mùng 2 cho tới trước 12h trưa ngày 15 tháng 7. Còn ban ngày nhiều ánh sáng sẽ làm các linh hồn bị hồn xiêu, phách tán, yếu ớt, không thể chống chọi với ánh sáng mặt trời, không thụ hưởng lễ vật được. Bão Noru tràn vào miền Trung, hàng chục ngàn dân phải sơ tán; Việt Nam tiếp tục bồi đắp bãi Thuyền Chài ở Trường Sa; BA-ĐÌNH "HỒN XIÊU PHÁCH LẠC": Tiền đồng mất giá, 40 ngàn cán bộ bỏ việc! Trần nguyên Thao. Thái tử im lặng ngồi một bên, hồn xiêu phách lạc. Nhị hoàng tử như người bạn nhỏ không có người lớn ở cạnh thường xuyên, nên khi vừa gặp đại sự thì cực kỳ hưng phấn. "… Mẫu hậu nghe nhi thần nói, hôm qua Lương gia xích mích ầm trời, nhi thần đã dò la rất rõ ràng! Rồi nàng ngắm nhìn Bạch Cương và đột nhiên hỏi : - Có điều lạ, thông thường kẻ nào đã trúng Đoạt Phách Mê Hồn tán thì đều hồn xiêu phách lạc, không có thuốc giải khó lòng cứu sống. Thế mà mới một đêm một ngày công tử đã tự nhiên tỉnh lại. Sau khi chết, ban ngày hồn phách nàng tự do ở bên đạo sĩ, ban đêm liền biến thành người thật ngủ cùng giường đạo sĩ, cùng đạo sĩ song tu. Họ cùng nhau trừ yêu hàng ma ở núi Ô Kỳ, cứu vớt chúng sinh. Chỉ là bọn họ cũng không biết, yêu ma lớn nhất lại là… Badische Zeitung Schnapp Er Sucht Sie. Vietnamese[edit] Etymology[edit] Sino-Vietnamese word from 魂. Pronunciation[edit] Hà Nội IPAkey [hon˨˩] Huế IPAkey [hoŋ˦˩] Hồ Chí Minh City IPAkey [hoŋ˨˩] Noun[edit]hồn occult hun as opposed to po hồn vía/phách ― hun and po; souls; mind figuratively soul; mind; heart 2005, Nguyễn Ngọc Tư, "Dòng nhớ" in Cánh đồng bất tận, Trẻ publishing house Má tôi bứt ba phải xa sông, nhưng chính bà cũng biết, những dòng nhớ vẫn tiếp tục chảy mãi trong hồn ông. My mother pulled him away from the rivier, but she herself also knew that yearning still ran through his soul. Derived terms[edit] ba hồn bảy víaba hồn chín víacô hồnhết hồnhồn pháchhồn phi phách tánhồn víahồn xiêu phách lạchớp hồnhú hồntâm hồnvô hồn See also[edit] vía; phách; linh Tiết tháng Bảy mưa dầm sùi sụt, Toát hơi may lạnh buốt xương khô, Não người thay buổi chiều thu, Ngàn lau nhuốm bạc, lá ngô rụng vàng. 5Đường bạch dương bóng chiều man mác, Ngọn đường lê lác đác sương sa, Lòng nào là chẳng thiết tha, Cõi dương còn thế nữa là cõi âm. Trong trường dạ tối tăm trời đất, 10Có khôn thiêng phảng phất u minh, Thương thay thập loại chúng sinh, Hồn đơn phách chiếc lênh đênh quê người. Hương khói đã không nơi nương tựa, Hồn mồ côi lần lữa đêm đen, 15Còn chi ai quí ai hèn, Còn chi mà nói ai hiền ai ngu? Tiết đầu thu lập đàn giải thoát Nước tĩnh bình rưới hạt dương chi Muôn nhờ đức Phật từ bi, 20Giải oan, cứu khổ, hồn về tây phương. Cũng có kẻ tính đường kiêu hãnh, Chí những lăm cướp gánh non sông, Nói chi những buổi tranh hùng Tưởng khi thế khuất vận cùng mà đau. 25Bỗng phút đâu mưa sa ngói lở Khôn đem mình làm đứa sất phu, Lớn sang giàu nặng oán thù, Máu tươi lai láng, xương khô rã rời. Đoàn vô tự lạc loài nheo nhóc, 30Quỷ không đầu than khóc đêm mưa Cho hay thành bại là cơ Mà cô hồn biết bao giờ cho tan! Cũng có kẻ màn lan trướng huệ, Những cậy mình cung quế Hằng Nga, 35Một phen thay đổi sơn hà, Mảnh thân chiếc lá biết là về đâu? Trên lầu cao dưới cầu nước chảy Phận đã đành trâm gãy bình rơi, Khi sao đông đúc vui cười, 40Mà khi nhắm mắt không người nhặt xương. Đau đớn nhẽ không hương không khói, Luống ngẩn ngơ dòng suối rừng sim. Thương thay chân yếu tay mềm Càng năm càng héo, một đêm một rầu. 45Kìa những kẻ mũ cao áo rộng, Ngọn bút son thác sống ở tay, Kinh luân găm một túi đầy, Đã đêm Quản Cát lại ngày Y Chu. Thịnh mãn lắm oán thù càng lắm, 50Trăm loài ma mồ nấm chung quanh, Nghìn vàng khôn đổi được mình Lầu ca, viện hát, tan tành còn đâu? Kẻ thân thích vắng sau vắng trước Biết lấy ai bát nước nén nhang? 55Cô hồn thất thểu dọc ngang, Nặng oan khôn nhẽ tìm đường hóa sinh. Kìa những kẻ bài binh bố trận Đem mình vào cướp ấn nguyên nhung. Gió mưa sấm sét đùng đùng, 60Dãi thây trăm họ nên công một người. Khi thất thế tên rơi đạn lạc, Bãi sa trường thịt nát máu rơi, Bơ vơ góc bể chân trời, Nắm xương vô chủ biết vùi nơi nao? 65Trời thăm thẳm mưa gào gió thét, Khí âm huyền mờ mịt trước sau, Ngàn mây nội cỏ rầu rầu, Nào đâu điếu tế, nào đâu chưng thường? Cũng có kẻ tính đường trí phú, 70Mình làm mình nhịn ngủ kém ăn, Ruột rà không kẻ chí thân Dẫu làm nên để dành phần cho ai? Khi nằm xuống không người nhắn nhủ, Của phù du dẫu có như không, 75Sống thời tiền chảy bạc ròng, Thác không đem được một đồng nào đi. Khóc ma mướn, thương gì hàng xóm Hòm gỗ đa bó đóm đưa đêm Ngẩn ngơ trong quảng đồng chiêm, 80Nén hương giọt nước, biết tìm vào đâu? Cũng có kẻ rắp cầu chữ quý Dấn mình vào thành thị lân la, Mấy thu lìa cửa lìa nhà, Văn chương đã chắc đâu mà trí thân? 85Dọc hàng quán phải tuần mưa nắng, Vợ con nào nuôi nấng khem kiêng, Vội vàng liệm sấp chôn nghiêng, Anh em thiên hạ láng giềng người dưng. Bóng phần tử xa chừng hương khúc 90Bãi tha ma kẻ dọc người ngang, Cô hồn nhờ gửi tha phương, Gió trăng hiu hắt, lửa hương lạnh lùng. Cũng có kẻ vào sông ra bể, Cánh buồm mây chạy xế gió đông 95Gặp cơn giông tố giữa dòng, Đem thân vùi rấp vào lòng kình nghê. Cũng có kẻ đi về buôn bán, Đòn gánh tre chín dạn hai vai, Gặp cơn mưa nắng giữa trời, 100Hồn đường phách sá lạc loài nơi nao? Cũng có kẻ mắc vào khóa lính, Bỏ cửa nhà đi gánh việc quan, Nước khe cơm ống gian nan, Dãi dầu nghìn dặm lầm than một đời. 105Buổi chiến trận mạng người như rác, Phận đã đành đạn lạc tên rơi. Lập lòe ngọn lửa ma trơi, Tiếng oan văng vẳng tối trời càng thương. Cũng có kẻ nhỡ nhàng một kiếp, 110Liều tuổi xanh buôn nguyệt bán hoa, Ngẩn ngơ khi trở về già, Đâu chồng con tá biết là cậy ai? Sống đã chịu một đời phiền não Thác lại nhờ hớp cháo lá đa, 115Đau đớn thay phận đàn bà, Kiếp sinh ra thế biết là tại đâu? Cũng có kẻ nằm cầu gối đất, Dõi tháng ngày hành khất ngược xuôi, Thương thay cũng một kiếp người, 120Sống nhờ hàng xứ, chết vùi đường quan! Cũng có kẻ mắc oan tù rạc Gửi mình vào chiếu rách một manh. Nắm xương chôn rấp góc thành, Kiếp nào cởi được oan tình ấy đi? 125Kìa những đứa tiểu nhi tấm bé, Lỗi giờ sinh lìa mẹ lìa cha. Lấy ai bồng bế vào ra, U ơ tiếng khóc thiết tha nỗi lòng. Kìa những kẻ chìm sông lạc suối, 130Cũng có người sẩy cối sa cây, Có người leo giếng đứt dây, Người trôi nước lũ kẻ lây lửa thành. Người thì mắc sơn tinh thủy quái Người thì sa nanh sói ngà voi, 135Có người hay đẻ không nuôi, Có người sa sẩy, có người khốn thương. Gặp phải lúc đi đường lỡ bước Cầu Nại Hà kẻ trước người sau Mỗi người một nghiệp khác nhau 140Hồn xiêu phách tán biết đâu bây giờ? Hoặc là ẩn ngang bờ dọc bụi, Hoặc là nương ngọn suối chân mây, Hoặc là bụi cỏ bóng cây, Hoặc nơi quán nọ cầu này bơ vơ. 145Hoặc là nương thần từ, Phật tự Hoặc là nơi đầu chợ cuối sông Hoặc là trong quãng đồng không, Hoặc nơi gò đống, hoặc vùng lau tre. Sống đã chịu nhiều bề thảm thiết, 150Gan héo khô dạ rét căm căm, Dãi dầu trong mấy mươi năm, Thở than dưới đất, ăn nằm trên sương. Nghe gà gáy tìm đường lánh ẩn, Lặn mặt trời lẩn thẩn tìm ra, 155Lôi thôi bồng trẻ dắt già, Có khôn thiêng nhẽ lại mà nghe kinh. Nhờ phép Phật siêu sinh tịnh độ, Phóng hào quang cứu khổ độ u, Rắp hòa tứ hải quần chu, 160Não phiền rũ sạch, oán thù rửa không. Nhờ đức Phật thần thông quảng đại, Chuyển pháp luân tam giới thập phương, Nhơn nhơn Tiêu Diện đại vương, Linh kỳ một lá dẫn đường chúng sinh. 165Nhờ phép Phật uy linh dũng mãnh, Trong giấc mê khua tỉnh chiêm bao, Mười loài là những loài nào? Gái trai già trẻ đều vào nghe kinh. Kiếp phù sinh như hình bào ảnh, 170Có chữ rằng "Vạn cảnh giai không" Ai ơi lấy Phật làm lòng, Tự nhiên siêu thoát khỏi trong luân hồi. Đàn chẩn tế vâng lời Phật giáo, Của có chi bát cháo nén nhang, 175Gọi là manh áo thoi vàng, Giúp cho làm của ăn đường thăng thiên. Ai đến đây dưới trên ngồi lại, Của làm duyên chớ ngại bao nhiêu. Phép thiêng biến ít thành nhiều, 180Trên nhờ Tôn Giả chia đều chúng sình. Phật hữu tình từ bi phổ độ Chớ ngại rằng có có không không. Nam mô Phật, nam mô Pháp, nam mô Tăng Độ cho nhất thiết siêu thăng thượng đài. Search About WordSense WordSense is a free dictionary containing information about the meaning, the spelling and answer the question What does hồn phi phách tán‎ mean?References The references include Wikipedia, Cambridge Dictionary Online and others. Details can be found in the individual This article is distributed under the terms of this license. WordSense is a fork of Wiktionary, a project of the Wikimedia Foundation. The list of authors can be seen on Wiktionary in the page history. The article was edited and supplemented. Latest協 Translingual, work together synonyms, ludificati, ημεῖα Phệ hồn thú liền há miệng cắn đầu A Lê, trong nháy mắt, hàn quang lạnh thấu xương chợt lóe lên chém đứt cái chân đang nắm lấy A Lê. Máu tươi phun ra như suối, phệ hồn thú tru lên rồi lùi sau hai bước, A Lê không có chỗ dựa, thẳng tắp rơi xuống đất. Lục Trường Uyên ném hộ hồn phù qua, vầng sáng vàng nhạt an ổn bao phủ lấy hồn phách A Lê. Hắn quay đầu nhìn đến phệ hồn thú đang tru lên, đồng tử đen nhánh hiện một mảng thâm trầm. Hắn đã tìm được tử huyệt phệ hồn thú! Nắm trong tay trường kiếm đã được vận khí chờ sai khiến, chân khí rót vào làm cho cả thân kiếm được bao bởi một cổ ánh sáng lạnh lẽo nhàn nhạt. Lục Trường Uyên nhảy lên cao hướng về phía trước, nắm trường kiếm hung hăng bổ xuống đỉnh tam giác trên đầu phệ hồn thú. Bảo kiếm chém sắt cũng như chém bùn, đem đỉnh tam giác cùng da đầu với đám lông đen trừ bỏ. Thình lình giữa đống máu thịt trên đỉnh đầu phệ hồn thú hiện ra hạt châu đen tỏa ra ánh sáng u tối. Hoàn Hồn Đan quả thực được giấu kín ở đây, khó trách lúc trước chặt đầu của nó lại không giống như các bộ phận khác bị rơi xuống đất mà có thể trôi nổi trên không trung. Phệ hồn thú hoảng sợ nhìn da thịt bị chém đứt của mình, bí mật của nó bị phát hiện! Lúc này không chạy thì còn đợi khi nào. Nó hốt hoảng hướng về phía cửa động trốn, Lục Trường Uyên liếc mắt nhìn nó một cái, nhảy lên phía trên nó, dùng sức chém hạt châu đen ra. Hắn một tay đoạt lấy Hoàn Hồn Đan, một tay bổ kiếm về phía phệ hồn thú, động tác nhanh chóng, kiếm quang hỗn loạn. Sau một hồi đao quang kiếm ảnh*, Lục Trường Uyên từ từ rơi xuống đất, phía sau ầm một tiếng, bụi đất nổi lên bốn phía, phệ hồn thú khổng lồ bị chém thành mấy chục miếng thịt lớn nhỏ. Không có Hoàn Hồn Đan, nó giống như yêu quái bình thường, gân cốt đứt đoạn thì không thể sống lại. Đao quang kiếm ảnh Trận đánh kịch liệt, dữ dội. Lục Trường Uyên khom lưng nhặt huyết ngọc trên mặt đất, chậm rãi đi đến trước mặt A Lê, hắn cúi xuống nhẹ giọng hỏi"Ngươi có khỏe không?" "Không tốt." A Lê buồn bã nói, nàng cảm thấy sức mạnh trong thân thể dần dần tan biến, đôi chân trên mặt đất đã trong suốt đến mức không thể nhìn thấy. Nàng ngẩng đầu lên hỏi hắn"Đạo sĩ thúi, có phải ta sắp hồn xiêu phách tán rồi không?" "Ừ." Lục Trường Uyên rũ mắt nhìn nàng, khẽ gật đầu. A Lê "Oa" một tiếng khóc ra, nàng khóc nức nở nói"Huhu... Ta không muốn hồn xiêu phách tán." Nàng có chút hối hận, lúc trước không nên trốn nhà đi, nếu không rời nhà trốn đi thì sẽ không gặp được đạo sĩ thúi, cũng sẽ không bị hắn giết, càng sẽ không rơi vào kết cục hồn xiêu phách tán hiện giờ. Lục Trường Uyên cong gối xuống ngồi xổm trên mặt đất, nhìn thẳng nàng. Hóa ra lúc quỷ hồn khóc vẫn có nước mắt, hốc mắt nàng hơi hơi ướt, khóe mắt có chút ửng đỏ nhàn nhạt. Có lẽ đang ở trạng thái hồn phách nên nước mắt cũng trong suốt giống thủy tinh, hai hàng nước mắt chảy xuống khuôn mặt trắng nõn của nàng. Thân thể mỏng manh trong suốt của nàng vì khóc thút thít nên hơi rung động, mang loại nhu nhược xinh đẹp động lòng người, nếu ngày ấy không yêu mị tùy tiện câu dẫn hắn thì bộ dáng hiện giờ có vài phần giống tiểu gia bích ngọc*. Tiểu gia bích ngọc Chỉ những thiếu nữ xinh đẹp ở gia đình bình thường. Cũng có nghĩa hình dung cô gái có hình dáng không nhất định phải đẹp nhưng khả ái, có điểm nghĩa giống như em gái nhà bên. Thường là những cô gái hoạt bát dễ gần, không có phong phạm "Tiểu thư khuê các" Lục Trường Uyên có chút hơi dao động, trong đầu hiện ra cảnh nàng quên mình che trước mặt hắn, rõ ràng đã sợ hãi phệ hồn thú đến cực điểm nhưng vẫn mạo hiểm bị ăn mà đi ra từ huyết ngọc. Hắn lấy từ ống tay áo ra một bùa khóa hồn, ôn hòa nói"Ta có thể cứu ngươi." "Thật ư?" A Lê ngước đôi mắt mông lung đẫm lệ nhìn về phía hắn, có chút không tin. Lúc trước hắn giết nàng không nháy mắt, hiện giờ lại nhân từ cứu nàng như vậy? "Thật sự." Dùng bùa khóa hồn khóa lại ba hồn bảy phách của A Lê, Lục Trường Uyên lấy ra thân thể nàng từ túi Càn Khôn. Cho dù đã qua mấy ngày, thân thể nàng vẫn thần kỳ mềm mại như lúc ban đầu, không có một chút cảm giác cứng ngắc. Có lẽ cửu vĩ yêu hồ sinh ra đã được trời ưu ái, có linh lực cùng yêu đan hộ thể nên cho dù sau khi chết cũng có thể bảo vệ cho thân thể không mục nát hay thối rữa một thời gian. Đối với việc này, Lục Trường Uyên cũng không nghĩ nhiều. Hắn mở bàn tay lộ ra Hoàn Hồn Đan của phệ hồn thú, lấy ra một bùa trừ tà đem tà khí tàn lưu trên ngọc loại bỏ, sau đó đưa Hoàn Hồn Đan vào miệng tiểu hồ ly. "Bây giờ ngươi thử quay lại thân thể xem." Hắn nói với A Lê vẫn còn khóc nức nở. A Lê nghe vậy thôi khóc thút thít, nàng bán tín bán nghi nhìn vào mắt Lục Trường Uyên, chần chừ một lát, đứng dậy nhanh nhẹn đi về phía thân thể mình. Ba hồn là gì? 三魂七魄 Người xưa quan niệm, con người gồm có phần thể xác và linh hồn. Người ta sở dĩ nói năng, đi lại, sinh hoạt được là nhờ linh hồn trú ngụ ở thể xác nếu không thể xác đó có thể chỉ là một tảng thịt không hồn phách. Khi chết đi, linh hồn rời bỏ thân xác thịt. Thể xác nát vữa, còn linh hồn thì bất tử. Nguyễn Du trong Truyện Kiều viết “Kiều rằng Những đấng tài hoa Thác là thể phách, còn là tinh anh” Thể phách chính là thân xác thịt, tinh anh chính là linh hồn. Thực ra, quan niệm “3 hồn 7 vía” có nguồn gốc từ Đạo giáo. Họ cho rằng con người sống được là nhờ “tam hồn thất phách” này điều chỉnh mọi hoạt động và tư duy. Vụ Thành Tử trong “Thái Vi Linh Thư” viết “Người ta có ba hồn lần lượt là Sảng Linh, 爽 靈, Thai Quang 胎 光, và U Tinh 幽 精". Ba hồn này chính là 3 bộ phận tổ hợp thành thần khí của con người. Người ta mất đi một hồn hoặc hai hồn thì vẫn còn có thể sống sót. Nhưng nếu đã mất đi ba hồn thì sẽ trở thành một cái xác không hồn, sống đời thực vật. Người ta có ba hồn lần lượt là Sảng Linh, Thai Quang, và U Tinh là 3 bộ phận tổ hợp thành thần khí của con sao phân biệt một người đã chết hay chưa? Trước đây, căn cứ để đánh giá một người còn sống hay đã chết là kiểm tra xem tim còn đập hay không hoặc còn thở hay không. Tuy nhiên sau đó có rất nhiều trường hợp lạ kỳ xảy ra, tim không đập, cũng không còn hơi thở nhưng sau đó vẫn có thể sống lại mạnh khỏe. Vậy nên, sau này người ta cho rằng chỉ khi não bộ con người bị chết thì người ấy mới được xem là đã tử vong. Thế nhưng có rất nhiều bệnh nhân đã bị chết não, trở thành người thực vật lại được các bác sĩ Đông Y cứu sống. Bởi vậy con người hiện đại quả thực không biết làm cách nào để phán đoán một người còn sống hay đã chết. Có khi dù thân xác vẫn sống, vẫn có thể cử động, vẫn có thể ăn uống nhưng thực sự người ta đã chết rồi. Thai Quang là một trong ba hồn quan trọng nhất của con người. Thai Quang do ánh sáng của trời chuyển hóa, thường khiến người ta cảm thấy sinh khí, khiến thể xác và tinh thần bình tĩnh, và có thể đạt được tuổi thọ. Nếu một sinh mệnh không còn Thai Quang thì người đó quả thật đã chết. Có câu chuyện kể rằng, một thầy thuốc Trung y khám bệnh cho vị giám đốc nọ. Sau khi bắt mạch và thăm khám liền nói “Ông hãy về nhà chuẩn bị hậu sự đi thôi“. Vị giám đốc nọ nghe thấy hầm hầm tức giận nói “Ông bị điên à. Nếu y thuật của ông cao siêu đến vậy hãy nói thử xem tôi chết vào ngày nào?“. Sau khi thầy thuốc phán ngày tháng cụ thể, vị giám đốc liền nói “Tới ngày đó tôi sẽ làm mấy bàn tiệc tại tiệm cơm Vương Phủ Tỉnh mời ông ăn“. Hai cô con dâu của vị thầy thuốc cũng tốt nghiệp trường Trung y thấy cha nói vậy thì ngại ngần vội vàng giải thích “Cha tôi già rồi nên phán đoán lẩm cẩm, ông đừng để ý lời ông ấy làm gì”. Cho tới khi vị giám đốc nọ đứng dậy trả tiền đi về, thầy thuốc Trung y vẫn khẳng định “Tôi không lấy tiền của người sắp chết”. Và quả nhiên, vị giám đốc thực sự đã không sống qua khỏi ngày mà thầy thuốc đoán trước. Các thầy thuốc Trung y cổ đại thường có kiến thức uyên thâm về cả nhân tướng học. Họ chỉ cần xem phần “Thần”, chính là Thai Quang, của người ta có còn hay không là biết được sinh tử. Liệu có phải để đánh giá một người còn sống hay đã chết là người ta kiểm tra xem tim còn đập hay thứ hai gọi là Sảng linh. Sảng Linh ảnh hưởng bởi ngũ hành trong nhân gian kim, mộc, thủy, Hỏa và thổ, thường khiến con người suy nghĩ, tiêu hao tinh thần và sinh ra nhiều tương tác khác nhau. Trên thế giới có rất nhiều người sở hữu khả năng tính nhẩm siêu hạng. Lại có những những người có thể nói chính xác thứ của một ngày bất kỳ mà bạn yêu cầu. Điều này không dùng logic tính ra được, đó là một bản năng thiên phú. Sảng linh quyết định trí lực, trí tuệ cũng như phản ứng nhanh chậm của con người. Sảng linh chính là một bộ phận của hồn người. Vì thế Khổng Tử nói “Sinh ra đã biết là đệ nhất, học rồi mới biết chỉ là đệ nhị”. Những bệnh nhân được gọi là thiểu năng trí tuệ hầu hết đều có vấn đề với Sảng linh đã bị mất. Cũng có một số người không cảm thấy đau trên cơ thể và không thể cảm nhận được cơn đau, điều này cũng có liên quan đến bệnh về Sảng linh. Hồn thứ ba gọi là U tinh. U Tinh do trọc khí của đất biến hóa thường khiến người ta hiếu sắc, chìm đắm, dục vọng hay mê muội. Nó quyết định tính cách của một người, quyết định xu hướng tình dục và khả năng sinh sản của một người, vì vậy một số người mắc chứng "bất lực tinh thần", có thể là do tinh dịch có vấn đề. U Tinh cũng sẽ hướng dẫn bạn loại người mà bạn yêu, cho dù đó là người cao và mạnh mẽ, hay nữ tính và thanh tú... Người ta thường nói “bị ai đó lấy mất hồn”, “tinh thần chán nản”, “hồn xiêu phách tán”… Hồn mà họ ám chỉ ở đây chính là U tinh. Rất nhiều người sau khi thất tình đau khổ tột cùng, nhìn ai cũng không thấy thuận mắt, không muốn gắn bó nữa. Đó là bởi vì U tinh tiêu mất rồi, chính là đã hao tổn, kiệt quệ tinh thần. Vậy khi người ta đi ngủ, những hồn này sẽ ở vào trạng thái nào? Thai quang vốn dĩ chiếu sáng toàn thân nhưng lúc này ánh sáng bắt đầu giảm tối đi, người ta sẽ tiến vào giấc ngủ. Nhưng “phách” của họ vẫn hoạt động. Người xưa nói, gan tàng hồn, phổi tàng phách. Khi người ta chết, phách sẽ rời khỏi thân thể. Vậy phách rời khỏi thân thể từ chỗ nào? Trung y cho rằng thân thể có một cánh cửa, gọi là phách môn, nó là cửa mà phách sẽ rời khỏi thân thể người. Phách môn cũng chính là hậu môn. Bởi thế thời xưa khi cấp cứu người sắp chết thì việc đầu tiên là phải bịt hậu môn lại. Đồng tính luyến ái cũng do Phách quyết định. Đồng tính luyến ái có thể thay đổi được không? Không thể, vì Phách quyết định xu hướng tình dục của một người. Thất phách là gì? Đạo giáo quan niệm, thất phách 7 vía của người ta bao gồm Thi Cẩu 尸 苟, Phục Thỉ 伏 矢, Tước Âm 雀 陰, Thôn Tặc 吞 賊, Phi Độc 非 毒, Trừ Uế 除 穢, và Xú Phế 臭 肺. Người Việt thì có cho rằng Nam có 7 vía, nữ có 9 vía. Điều này có thể xuất phát từ quan niệm thân thể người nam có “thất khiếu” 7 lỗ còn người nữ thì có “cửu khiếu” 9 lỗ. Thất phách này có vai trò cực kỳ quan trọng trong việc điều tiết cơ thể con người. Mỗi phách lại đảm đương một nhiệm vụ khác nhau như hô hấp, tiêu hóa, sinh sản, nhịp tim… Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế và Xú Phế là 7 phách của con người. Phách thứ nhất chi phối Cảnh Giác 屍狗. Thi Cẩu Con chó canh nhà và rất cảnh giác khả năng nhận thức được môi trường xung quanh của họ ngay cả khi họ đang ngủ. Người có phách cảnh giác quá mạnh, chỉ cần có chút động tĩnh nhỏ là đã thấy lo lắng, khi ngủ nếu đóng cửa tắt đèn, hoặc vợ hay chồng đi ra ngoài là không ngủ được. Có người phách cảnh giác quá yếu, thì khi ngủ giống hệt như bất tỉnh, có ai vào phòng cũng không biết. Dù là quá cảnh giác hoặc quá không cảnh giác, thì đều là phách này có vấn đề. Đối với người có phách khỏe mạnh ví dụ ngày hôm sau cần phải dậy vào lúc 6h sáng, cho dù ở nhà hay ở khách sạn đều không cần dùng tới đồng hồ báo thức chỉ cần trước khi đi ngủ tự nhắc nhở bản thân “Sáng mai mình phải dậy vào lúc 6h” và ngày hôm sau đúng 5h55 người đó đã tự động tỉnh giấc. Vậy ai đã giúp anh ta xem đồng hồ? Ai đã đánh thức anh ta ngay cả khi anh ta đang ngủ? Đó chính là phách vía của anh ta đã đánh thức anh ta. Phách thứ hai chi phối thủy dịch 伏矢. Phục Thỉ phân tán chất độc ra khỏi cơ thể. Thông qua phân, tinh hoa của con người là từ ruột già thông qua hệ thực vật có lợi để biến dị thành diệu, và hấp thu thành tinh. Bởi vậy mới nói anh hùng không chịu nổi ba cái bọt nước, bởi vì bản thể đã không còn. Phục Thỉ có liên quan đến chức năng vận chuyển và chuyển hóa nước của hệ thống bàng quang của con người. Những người không đủ sức thường phải dậy nhiều lần vào ban đêm để giải khuây, thậm chí còn làm ướt cả sử buổi tối uống nước, sáng hôm sau thức dậy đi tiểu ra nhiều nước, rất thoải mái. Điều này cho thấy phách khống chế thủy dịch này rất mạnh, không chỉ có thể tiêu nước, mà còn có thể bịt kín nó lại. Người phách lực này yếu, sẽ hay đi tiểu đêm, buổi tối dù chỉ uống chút nước cũng phải đi tiểu vài lần. Giả sử buổi tối ăn cơm xong, sáng sớm hôm sau cảm thấy đói bụng, chính là vì thức ăn đều đã được tiêu hóa. Điều này cho thấy phách này không có vấn đề gì. Người khi thức dậy đánh răng cảm thấy buồn nôn, bụng vẫn no, miệng có mùi hôi, không muốn ăn cơm, chính là phách này có vấn thứ ba chi phối Sinh Sản 雀陰. Tước Âm điều khiển sự phục hồi chức năng sinh sản vào ban đêm. Nếu buổi tối có sinh hoạt tình dục, sau đó ngủ cả đêm, hôm sau thức dậy “sinh khí” vẫn bừng bừng. Điều này cho thất phách này rất tốt. Nếu buổi tối có sinh hoạt tình dục, hôm sau thức dậy xương sống thắt lưng đau, toàn thân mệt mỏi, thậm chí bị ngoại cảnh xâm nhập thì sau sinh hoạt tình dục sẽ khó phục hồi, sinh ra tiểu đêm, phụ nữ bị rong huyết nhiều hơn, điều này cho thất phách này bị dùng quá nhiều hoặc chức năng phục hồi kém. Phách thứ tư khống chế nóng lạnh 吞賊. Thôn Tặc Khả năng đào thải các chất độc hại trong cơ thể vào ban đêm ban đêm sẽ trừ được tà khí đạo tặc và loại bỏ các chất độc hại trong cơ liên quan đến nhận thức của cơ thể con người về nhiệt và lạnh. Ví dụ, mọi người thường mặc thêm quần áo khi cảm thấy lạnh. Một số người thì uể oải hơn, và đây là vấn đề của phách này. Cũng có những người yếu cảm thấy lạnh khi ngủ với nhiều mền hơn những người khác vào ban đêm, đó cũng là vấn đề của cơ thể này. Phách thứ năm phục hồi chức năng Tim Mạch 非毒. Phi độc kiểm soát sự tích tụ tà khí khi một người ngủ say, phi độc phân tán chất độc tích tụ trong cơ thể, sau đó nuốt chửng kẻ trộm để ăn tươi nuốt sống, cuối cùng lấy rác để tống khứ. Khối u ung thư là sự tích tụ của các tệ nạn bên ngoài, nếu chất không độc hoạt động bình thường thì chúng sẽ không thể tập hợp lại với nhau, vì vậy nếu bạn không muốn mắc bệnh ung thư thì hãy đi liên quan đến chức năng của hệ thống tim mạch và mạch máu não của con người. Ví dụ, một số người thường hoảng loạn và tim đập nhanh. Tôi nghĩ đó là vấn đề của tính cách và thói quen, nhưng tôi không thể thay đổi nó nếu tôi muốn, thực tế, đó là phách này có vấn đề. Ngoài ra còn có những dao động bất thường và dữ dội về nhịp tim và huyết áp khi nghỉ ngơi vào ban đêm, tất cả đều không đủ can thiệp. Trong giấc ngủ, nhịp tim đột ngột tăng lên, huyết áp đột ngột tăng cao, hoặc tim đập quá chậm, thậm chí gián đoạn, chính là phách thứ hai có vấn đề. Phách thứ sáu quản chế chức năng Tiêu Hóa 除穢. Trừ Uế có liên quan đến chức năng tiêu hóa của lá lách và dạ dày. Nếu thường xuyên xảy ra tình trạng này, sau khi ăn đêm, đến sáng hôm sau thức ăn không thể tiêu hóa hết, bạn không muốn ăn sáng. Đó là vì vấn đề với phách bỏ chất bẩn và loại bỏ các chất chuyển hóa ra khỏi cơ thể sự hiện diện của dầu mỡ và axit uric trong máu người, sự tích tụ chất bẩn trong các cơ quan, táo bón và không thể đi tiểu, tất cả đều là những vấn đề cần phải ngăn chặn. Buổi tối từ chín giờ đến mười một giờ là thời điểm chức năng giải độc phát triển mạnh nhất, nên đi ngủ sớm và dậy sớm để tốt cho sức khỏe. Sau khi người ta ngủ vẫn còn có cảm giác, nếu lạnh thì dù đang ngủ cũng sẽ tự đắp chăn. Vậy phách quản chế nóng nếu gặp vấn đề, thì sẽ như thế nào? Là sau khi ngủ dậy rất dễ bị cảm. Rất nhiều trẻ em đều là đắp nhiều chăn mền, ngày hôm sau chảy nước mũi, cảm lạnh. Còn có một số người nóng lạnh thất thường, sau khi ngủ toàn thân ướt đẫm mồ hôi, chính là bởi vì phách này có vấn thứ bảy có chức năng Hô Hấp 臭肺. Xú Phế chi phối quá trình điều hòa hơi thở con người vẫn cần thở khi họ đang nghỉ ngơi và chìm vào giấc ngủ, và khoảng dừng giữa các nhịp thở là nhịp thở. Khi người ta ngáy ngủ, thì phách này chính là có vấn đề. Muốn biết một người có tính quyết đoán hay không thì hãy xem khi ngủ họ như thế nào. Khi ngủ nhìn giống như một đứa trẻ, hô hấp đều, không trở mình, không vặn vẹo, ngủ thẳng một giấc, thì phách này của người đó là khỏe mạnh. Nếu khi ngủ thở khò khè như có đờm chắn, luôn ho khan, thở gấp, không thể nằm thẳng… lại có những người cần kê đệm gối thật cao mới có thể ngủ ngon thì đều là phách này có vấn đề. Vậy trị liệu như thế nào? Chủ yếu là điều chỉnh hệ thống phổi và đại tràng. Bảy Phách vía trong thể xác con người cũng là biểu hiện của niềm vui 喜, sự tức giận 怒, nỗi buồn 哀, sự sợ hãi 懼, tình yêu 愛, cái ác 惡 và ham muốn 欲. Chúng tồn tại trong vật chất, vì vậy khi một cơ thể con người chết đi, bảy Phách cũng biến mất. Nếu phách nào quá yếu ớt, hiếu động hay mất chức năng thì người đó sẽ mắc các bệnh tương ứng. Sách “Xuân vũ dật thưởng” chép rằng, khi mới sinh ra, người ta sống được 7 ngày gọi là Lạp còn gọi là Cữ, lúc ấy mới có 1 vía. Sau 49 ngày thì đứa trẻ mới có đủ 7 vía thành người. Tiếp đó, sau 100 ngày thì đứa trẻ tròn 1 tuổi nghĩa là cộng cả 9 tháng thai nhi trong bụng mẹ. Bé trai đủ 7 ngày, gái 9 ngày gọi là đầy Cữ. Còn trong “Vân đài loại ngữ”, Lê Quý Đôn cũng viết “Tục nước ta sinh con được 3 ngày thì chỉ làm vài mâm cỗ cúng Thuần Dưỡng Bà. Đến ngày thứ 7, thứ 9, đầy 100 ngày thì làm lễ cáo gia tiên, yến tiệc linh đình”. Sau khi người ta chết, cứ 7 ngày là 1 kỳ tang, mất đi 1 vía. Sau bảy lần cúng kỳ tang thì cúng tuần Chung thất, tức là hết vía 49 ngày. Sau 100 ngày là cúng Tốt khốc thôi khóc. Theo quan niệm dân gian, sau 100 ngày, hồn vía người ta đã hoàn toàn thoát ly khỏi thân xác thịt, đã chết thực sự. Khi ấy, người nhà chỉ còn niệm tưởng thương nhớ người đã mất trong lòng mà không khóc nữa. Lễ cúng ngoài mâm cơm chay mặn thông thường, còn cần đèn nhang, bông trái, trà nước. Ngày giỗ đầu gọi là lễ Tiểu tường, giỗ thứ hai là lễ Đại tường. Từ đó về sau, người ta chỉ còn cúng người đã mất vào dịp giỗ và Tết. Trong quan niệm của nhà Phật, vong hồn người chết phải qua 7 lần phán xét, mỗi lần 7 ngày rồi mới được siêu Phách là những điều phối trong cơ thể con người, sẽ thường khiến con người đau ốm. Trong ba hồn bảy vía, ngoài thai quang là báu vật trường sinh, hai hồn bảy vía còn lại là nguồn sinh khí, vì vậy, các học giả Đạo gia luôn tìm cách trấn yểm, tinh luyện cho chính mình theo một thời gian và phương pháp cụ thể, tự nhiên có thể được sảng khoái, không bị ngũ hành, không bị tà ma, không bị bệnh tật, học được để trường thọ. Nếu âm khí điều khiển dương khí, trái tim con người sẽ không tinh khiết; âm khí trộn lẫn sẽ làm cho tim đen tối, tinh thần và khí sẽ thấp, thận khí không tiếp tục, năm kênh của lá lách và dạ dày sẽ bị tắc nghẽn, và bốn hệ thống bệnh chính sẽ đạt đến giai đoạn chính. Nếu một người luôn có được năng lượng âm dương rõ ràng, không bị tam hồn chi phối thì tinh thần sẽ tươi tắn, ngũ hành không bị kìm hãm, tà khí không xâm nhập, bệnh tật không kéo dài, và trường thọ có thể. được học. Những gì chúng ta đang nói đến ở đây là nguyên tắc tu luyện. Tu thân dưỡng tính, không được si mê. Tục gọi hồn Khi hồn vía người ta xuất ra khỏi thân xác thịt thì coi như họ đã chết. Một khi đã xuất ra thì không thể quay trở lại. Nhưng cũng có những trường hợp hết sức đặc biệt. Vì một lý do nào đó, hồn vía người ta vẫn có thể nhập trở về thân thể. Bởi vậy, người Việt thường có tục lệ gọi hồn. Dân gian quan niệm, khi ốm nặng hoặc bất tỉnh, trải qua một chấn động khủng khiếp nào đó thì người ta sẽ “mất vía”, hồn phách đột ngột tách ly khỏi thân thể. Đó là tình huống mà người ta vẫn gọi là “hồn xiêu phách tán”. Thân thể người ta sẽ cứng đờ, hai mắt thất thần, đồng tử không động đậy, mồm miệng há hốc hoặc ngậm cứng, đồng thời hơi thở rất yếu, tai ù điếc không nghe thấy âm thanh. Để hoàn lại sự sống cho họ, buộc phải có nghi thức gọi hồn. Người nhà thường trèo lên mái nhà hoặc chạy ra ngã ba đường, vừa đi về vừa gọi hồn vía người bị nạn để mong họ có thể trở lại. Câu gọi hồn quen thuộc là “Bớ ba hồn bảy vía ông… ở đâu thì về với con cháu“. Ở một số trường hợp, cách gọi hồn này tỏ ra khá linh nghiệm. Người đang bất tỉnh nhân sự, mất ý thức có thể dần dần hồi lại, tất nhiên phải kèm theo một số biện pháp chăm sóc y tế đặc biệt khác. Vụ Thành Tử viết trong Thái Vi Linh Thư về thuật hoàn phách như sau “Vào nửa đêm các ngày mồng một và rằm của mỗi tháng, 7 phách lêu lổng bên ngoài thân ta, chơi bời với bọn quỷ mị. Cách kiểm soát, chế ngự và gọi phách về hoàn hách là vào những đêm đó phải nằm ngửa, duỗi chân, hai bàn tay che bít hai lỗ tai và để các ngón tay tiếp xúc với gáy, bế hơi thở 7 lần, gõ răng vào nhau 7 lần, tập trung tư tưởng vào đầu mũi. Luồng khí trắng lớn bằng hạt đậu nhỏ, rồi lớn dần dần che kín thân thể trên dưới 9 lần. Khí này bỗng nhiên biến thành 2 con rồng xanh ở 2 mắt và hai cọp trắng ở 2 lỗ mũi, tất cả đều hướng ra ngoài, lại biến thành con chim đỏ ở trên tim hướng ra ngoài cửa miệng người ta“. Sự sống sau cái chết là điều đã được khoa học hiện đại thừa nhận từ lâu. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của thuyết vô Thần, người ta vẫn còn gặp trở ngại trong việc chứng thực sự thực đó. Phật gia quan niệm rằng, sau khi chết, người ta đích thực chỉ mất đi phần xác thịt tức là “thể phách”, còn linh hồn, phần “tinh anh” thì mãi trường tồn, lại đi qua kiếp luân hồi để tái tạo sự sống ở kiếp sau. Đi sang kiếp sau, linh hồn ấy vẫn mang đầy đủ nợ nghiệp và phúc báo ở kiếp trước. Bởi vậy, nếu muốn có được phúc báo thì phải biết gây thiện, tránh ác, tu sửa tâm tính, sống thanh bạch, trung thực ở ngay trong đời này. theo

hồn xiêu phách tán